Musing:: Learning It Hard
học khó, học khổ, và vì sao việc thầy cô giữ tiêu chuẩn cao làm mình thấy rất được dignified.
mình tự nhận là người dốt. đây không phải là một cái self-depricating bit mình nói để mua vui hay cope, mà mình fully aware là mình không biết nhiều.
trộm vía mình được học những giáo viên có tiêu chuẩn cao. họ demand nhiều ở học sinh, họ làm kiến thức và bài kiểm tra khó. mình có một thầy mà luôn nói với mình trước khi phát đề thi là “nếu mấy đứa làm được đề này thì mấy đứa sẽ ngang với học sinh của các trường top học môn này”. điều này làm mình rất yên tâm, bất kể có làm được bài hay không. thi cử về cơ bản cũng chỉ là đang test xem mình học và hiểu đến đâu thôi. sai thì sửa hỏng thì làm lại.
nhưng việc biết mình đang được hold to a high standard is an insanely good feeling. yes it always hurts to see myself fail a test, but its always absolutely worth it. một đề khó nếu làm được thì rất vui, nếu không làm được thì sẽ biết ngay mình thiếu cái gì, ở đâu, rồi học bổ sung được. học khó, đề khó thì lời nhiều hơn mất.
it is the feeling that i know i am being held to a high standard, that if i make it through this course i am no less knowledgeable than another student from the same class in another institution, that i am made aware of the standards to which i should strive to meet, that keeps me going the strongest. i feel like an absolute dumb shit while taking a challenging course, but in retrospect i never regret going through that gruesome time. the things i learn finds it way to circle back and support me in ways i did not plan or expect.
this is not a new thought. i have had this realization for quite over a year now. i am writing it so that i can read this when times are tough and things get the better part of me. it is insanely dignified to be held to a high standard, and it is always worth it to run after such standard, when it comes to learning.
cố lên lan phương.
